"Nha đầu không có lương tâm."
Hoắc Lẫm Đông nhìn tiểu cô nương cuốn hết chăn kia rồi nói.
Giờ hắn mới hiểu vì sao trước đây A Vũ luôn ôm hắn ngủ. Phủ Quận công cái gì cũng là thượng phẩm, chăn đệm trên giường đương nhiên không ngoại lệ. Giường được trải một lớp đệm thật dày, so với chiếc giường cứng ở nông thôn thì mềm mại hơn rất nhiều. Hơn nữa, hắn còn uống thuốc bổ dưỡng do Lưu viện chính kê đơn, lại chăm chỉ luyện tập hằng ngày, sớm đã bỏ đi dáng vẻ gầy yếu trước kia.
Vì vậy, buổi tối A Vu ngủ không còn ôm hắn nữa. Dù sao ôm nhau ngủ cũng dễ bị đè lên tay chân, lâu dài chắc chắn không thoải mái. Khi nhận ra mình không cần phải dùng thân thể mềm mại làm đệm cho Hoắc Lẫm Đông nữa, Giang Vũ vui vẻ buông ra, mỗi đêm đều thích nằm lăn lộn trên chiếc giường rộng rãi phủ đầy chăn đệm lụa là.
Hoắc Lẫm Đông vẫn hoài niệm khoảng thời gian ở nông thôn, nơi hắn có thể ôm ấp thân thể mềm mại thơm ngát của nàng mỗi đêm. Hắn quyết định, tối nay sẽ bảo hạ nhân đổi lại nệm giường.
**
Đại thiếu gia từng bị bỏ rơi của Tiêu Quận công phủ đã trở lại, hơn nữa còn cưới một cô nương ngốc nghếch ở nông thôn—hai tin tức này nhanh chóng lan truyền từ trong phủ ra bên ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT