Hiện tại, hai cặp phu thê chỉ mới âm thầm tích cóp được một ít vốn riêng từ việc buôn bán nhỏ này, vẫn chưa để ai khác trong nhà biết. Bốn người họ cũng rất ăn ý mà giấu kín chuyện này với nhị lão và Từ Bảo Châu.
Bạch Tiểu Hoa nghĩ, chuyện này cũng chẳng thể trách họ được. Ai bảo Từ Bảo Châu ích kỷ và kiêu ngạo như vậy chứ? Họ cũng chỉ muốn tự tính toán cho tương lai của mình mà thôi.
“Giang gia tiểu nương tử thật có số hưởng.”
Ánh mắt Lưu Chiêu Đệ thoáng hiện lên vài phần hâm mộ. Dù Giang Vũ là một kẻ ngốc, nhưng nàng có một người cha hết mực yêu thương, có cuộc sống giàu có. Ở thôn quê này, có cô nương nào có thể so bì với nàng chứ? Ngay cả nữ nhi của những gia đình khá giả trong thôn, vì trong nhà còn có huynh đệ, cuộc sống cũng chẳng thể tự do thoải mái bằng nàng. Ai dám nói nàng không có phúc đây?
“Ha ha, không biết giờ này biểu cô mẫu của chúng ta có tâm trạng thế nào nhỉ? Nếu biết Giang Tú Tài đã tích cóp cho nữ nhi nhiều của hồi môn đến thế, chắc tối nay bà ta mất ngủ luôn cho xem.”
Bạch Tiểu Hoa lè lưỡi làm mặt quỷ với Lưu Chiêu Đệ. Từ khi có được một chút việc buôn bán riêng, nàng ta cảm thấy bản thân kiên định hơn nhiều, không còn cả ngày chỉ chăm chăm dòm ngó túi tiền của Từ Bảo Châu mà thấy ghen tị. Dù vậy, đôi khi nàng ta vẫn không nhịn được mà mắng Từ Bảo Châu ích kỷ, chỉ biết lo cho mẫu tử nhà họ Lâm để xả giận.
“Suỵt! Nhìn xem ai tới kìa!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play