Sau khi vào thư viện Vân Sơn, cuộc sống của Lâm Bình Xuân vẫn luôn bình lặng. Từ trước đến nay, hắn vốn là một học trò khắc khổ, nay lại càng dồn hết tâm trí vào chuyện học hành.
Nhờ có nền tảng vững chắc, chỉ sau hai tháng nhập học, Lâm Bình Xuân đã thuận lợi từ lớp Bính lên lớp Ất. Hắn còn nhiều lần được phu tử khen ngợi vì sự chăm chỉ của mình. Tuy nhiên, giới văn nhân vốn hay ganh đua, không phải ai cũng có phẩm hạnh cao quý hay đạo đức thanh cao. Vì vậy, việc hắn được các phu tử coi trọng đã vô tình khiến một số kẻ tiểu nhân ghen ghét.
“Không ngờ Bình Xuân huynh lại mang mệnh không thể cưới thê sớm, chuyện này đúng là kỳ lạ thật! Nương huynh tại sao lại vội vàng định hôn sự cho huynh như vậy? Chẳng lẽ bà ấy không chịu nổi việc huynh cứ sống tốt hay sao? Ấy chết, xem ta nói linh tinh gì thế này! Bình Xuân huynh là nhi tử duy nhất của nương huynh, bà ấy làm sao có thể cố tình mong huynh chết được? Bình Xuân huynh, đừng trách ta nhé, ta xưa nay vốn miệng mồm không kiêng kỵ gì.”
Hôm nay, khi Lâm Bình Xuân đang ngồi ôn bài trong học xá, chợt nghe thấy bên ngoài có tiếng ồn ào.
“Chuyện gì vậy?”
Dường như đây là màn kẻ xướng người họa đã được sắp đặt sẵn.
“Còn có thể là chuyện gì nữa? Mọi người có lẽ chưa biết đâu. Bình Xuân huynh của chúng ta là một đứa trẻ mồ côi cha từ trong bụng mẹ. Bao năm nay, mẫu tử hắn hoàn toàn dựa vào sự giúp đỡ của một vị tú tài. Mà vị tú tài đó, trùng hợp thay, lại chính là ân sư vỡ lòng của Bình Xuân huynh. Ông ấy chỉ có một nữ nhi bảo bối, nghe nói năm đó, khi nương Bình Xuân huynh đang mang thai hắn, đã từng bàn chuyện hôn sự với nhà đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT