"Đại tẩu nói nhỏ chút, Bảo Châu không thích nghe chúng ta gọi nàng là tiểu Tam."
Vì từ nhỏ đã không được coi trọng ở nhà mẹ đẻ, Lưu Chiêu Đệ có tính cách rất thật thà. Mỗi khi đại tẩu bàn tán chuyện của người khác, nàng thường chỉ lắng nghe là chính, rất ít khi tham gia vào.
Nhà họ Từ có ba người con. Con trưởng, Từ Đại Bảo, lấy tức phụ là Bạch thị, sau năm năm kết hôn đã sinh hai nhi tử. Con thứ, Từ Nhị Bảo, cưới tức phụ là Lưu thị, sau ba năm kết hôn mới chỉ sinh được một nữ nhi. Còn Từ Bảo Châu là con út trong nhà, lại là nữ nhi duy nhất. Nhìn vào cái tên của nàng cũng đủ thấy cha mẹ cưng chiều nàng đến mức nào.
Do nàng là con thứ ba trong gia đình, mọi người đều quen gọi nàng là "Tiểu Tam". Nhưng kể từ một lần Bảo Châu sốt cao rồi tỉnh lại, nàng ta bỗng nhiên không thích nghe mọi người gọi mình như vậy nữa. Đặc biệt là bây giờ, khi cả nhà đều nhờ vào nàng ta để kiếm không ít tiền, Bảo Châu lại càng được nuông chiều, nói gì cũng có trọng lượng. Nếu hai tẩu tử lỡ miệng gọi nhũ danh cũ của nàng ta, nàng ta sẽ cau mặt khó chịu. Lâu dần, Bạch Tiểu Hoa và Lưu Chiêu Đệ cũng nhớ kỹ điều này, không dám gọi nàng ta như thế trước mặt nữa.
"Gọi suốt hơn chục năm trời, không biết nàng ta giận dỗi chuyện gì nữa?"
Bạch Tiểu Hoa lầm bầm vài câu, rồi liếc mắt về phía Lưu Chiêu Đệ: "Ngươi nói xem, có phải nàng lại mang thứ gì đó sang cho nhà họ Lâm không? Nàng đúng là mê mệt cái tú tài của nhà đó. Nhưng bây giờ người ta đã thi đỗ tú tài rồi, còn có thể để mắt đến nàng nữa sao? Cái bà cô bên nhà họ Lâm kia cũng kén chọn lắm, chỉ sợ còn muốn tìm một vị tiểu thư khuê các làm con dâu cơ!"
"Bảo Châu chỉ là thân thiết với bà cô bên đó thôi, đại tẩu đừng nói những lời dễ gây hiểu lầm như vậy. Nếu để người ngoài nghe thấy rồi làm hỏng danh tiếng của Bảo Châu, chỉ e cha mẹ chồng sẽ tức giận."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT