“Giang phu tử cứ yên tâm, lần này đến cầu hôn cũng là do chính cháu ngoại ta yêu cầu. Đứa nhỏ này sống trong nhà mấy năm nay, đây là lần đầu tiên chủ động đòi hỏi điều gì. Điều đó chứng tỏ trong lòng Đại Lang thật sự thích A Vũ. Hơn nữa, Viên Minh đại sư từng nói qua, A Vũ chính là phúc tinh của Đại Lang. Nếu hắn dám phụ bạc A Vũ, chẳng phải sẽ bị thiên lôi đánh xuống sao?”
Điêu Đại Muội suýt nữa thì vỗ ngực bảo đảm với Giang Bảo Tông: “Phu tử nếu vẫn chưa yên tâm, chúng ta cùng ở một thôn, cùng lắm thì ngày nào ngài cũng sang nhà ta ăn cơm, ngày đêm theo dõi Đại Lang, xem thử hắn có dám ức hiếp A Vũ không.”
Tính cách của Điêu Đại Muội vốn thẳng thắn và tùy tiện. Bản thân bà từ nhỏ đã được nuôi dạy như nam hài, hoàn toàn không thấy có vấn đề gì nếu nhi tức thường xuyên về thăm nhà mẹ đẻ, cũng chẳng hề để ý chuyện nhà thông gia lui tới thường xuyên.
Đặc biệt là tình huống của Giang Vũ cũng giống bà—trong nhà chỉ có một nữ nhi. Trong hoàn cảnh như vậy, nếu Giang Vũ xuất giá, sau này cuộc sống của Giang Bảo Tông e rằng sẽ trở nên cô đơn và tịch mịch. Điêu Đại Muội suy bụng ta ra bụng người, cũng sẵn lòng để hai cha con họ dù sau khi gả chồng vẫn có thể thường xuyên gặp mặt, duy trì mối quan hệ thân thiết.
Không thể phủ nhận rằng, so với bất kỳ lời hứa hẹn nào trước đó của Điêu Đại Muội, thì những lời bà vừa nói lại càng khiến Giang Bảo Tông xúc động hơn.
Ông không mong mỏi ngày nào cũng phải đến thăm như lời bà nói, chỉ hy vọng thỉnh thoảng có thể gặp nữ nhi một lần, nhìn thấy nàng sống vui vẻ là đủ.
“Lẫm Đông là một đứa trẻ rất ưu tú, nhưng dù sao đây cũng là chuyện chung thân đại sự của nữ nhi ta. Hãy để ta suy nghĩ thêm vài ngày, ba ngày sau, ta sẽ cho phu nhân một câu trả lời.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play