Có người nhỏ giọng giải thích.
"Chuyện này chẳng phải rất là bình thường sao? Sao lại ầm lên thế? Hay là Tiền chưởng quầy đã nói điều gì khó nghe?"
Không trách người ta suy nghĩ nhiều, cô nương đang bị vây quanh trông chỉ khoảng 13-14 tuổi, vóc dáng nhỏ nhắn, diện mạo thanh tú, trang phục đơn giản của gia đình dân thường, không giống kiểu người xảo quyệt hay vô cớ gây sự.
So sánh với Tiền chưởng quầy có thân hình mập mạp, sau lưng còn có hai tiểu nhị của tiệm vải, trông chẳng khác nào ba ngọn núi lớn chặn ngay trước cửa tiệm, nhìn thế nào cũng giống như đang bắt nạt một tiểu cô nương yếu đuối.
"Phi, các ngươi không biết Tiền chưởng quầy là người thế nào sao? Ông ta luôn xem trọng hòa khí sinh tài, ngay cả ăn mày vào tiệm cũng nói năng tử tế, sao lại vô cớ đi bắt nạt một tiểu cô nương bán mẫu hoa văn chứ? Vừa rồi ta đã nghe hết cả rồi, chính là cô nương kia quá ngạo mạn, nói rằng hoa văn của nàng ta có thể mang lại lợi nhuận gấp mười, gấp trăm lần cho tiệm vải. Nàng ta còn bảo nếu Tiền chưởng quầy bỏ lỡ cơ hội này, sau này nhất định sẽ hối hận cả đời. Nhưng dù nói thế nào đi nữa, Tiền chưởng quầy vẫn không mua, thế là tiểu nha đầu kia giận dỗi, mới dẫn đến chuyện vừa rồi."
Tiệm vải Cẩm Tú có thể trở thành tiệm vải lớn nhất huyện Thanh Dương, ngoài chỗ dựa phía sau, năng lực của Tiền chưởng quầy cũng rất quan trọng.
Ông ta trời sinh có gương mặt tươi cười, trông như Phật Di Lặc, lúc nào cũng cười ba phần khi gặp người khác. Ngay cả những người trong ngành nhắc đến ông ta cũng ít khi nói xấu. Một người như vậy lại bị lại bị một tiểu cô nương chỉ thẳng mặt mà mắng, đây quả thực là lần đầu tiên trong đời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play