Ngày thứ hai của cuộc chiến tranh lạnh, Hà Miểu nhanh chóng tìm được một nhóm bạn mới có thể tiếp nhận mình và kết giao với những người bạn mới. Hà Miểu là kiểu người lúc nào cũng nở nụ cười rạng rỡ, nhiệt tình, dễ dàng lấy lòng cả thầy cô lẫn bạn bè. Một người khéo léo như vậy, làm sao có thể không kết giao được bạn bè chứ? Nếu đã thế, tại sao ban đầu cô ta lại cố chấp muốn làm bạn với mình?
Đạo bất đồng bất tương vi mưu. Tình bạn miễn cưỡng ép buộc mà có, quả nhiên không thể thoát khỏi số phận tan vỡ.
Lâm Nhứ cười khổ, từ đó quay trở lại với danh xưng “kẻ độc hành”, nhưng cô không muốn trở mặt với Hà Miểu. Dù rằng từ trước đến nay, tận sâu trong lòng, cô chưa bao giờ thực sự thích Hà Miểu.
Nhưng dường như Hà Miểu vẫn đang hậm hực, tìm cách đối đầu với cô trong mọi chuyện, từ lớn đến nhỏ.
Đã không chỉ một lần, khi đi vệ sinh xong quay về lớp, Lâm Nhứ phát hiện sách giáo khoa và túi bút trên bàn mình bị giẫm đầy dấu chân và vứt xuống đất.
Tuần này, đúng lúc cô và Hà Miểu được xếp ngồi ở hàng cuối cùng, lại còn ở vị trí góc lớp. Nhìn thấy đồ đạc của mình bị ném xuống đất, phản ứng đầu tiên của Lâm Nhứ là quay sang hỏi Hà Miểu: “Cậu có thấy ai làm rơi đồ của tôi không?”
“Không nhìn thấy.”
Hà Miểu đang mải sơn móng tay, thậm chí không thèm ngẩng đầu lên.
Cô lại hỏi hai nam sinh ngồi bàn bên cạnh, vẫn không nhận được câu trả lời.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT