Sau khi từ điện phụ đi ra, Thẩm Khanh ngẩng đầu nhìn trời, Xuân Hoa cúi đầu hầu hạ nàng, lúc này cũng không dám nói gì. Những ngày gần đây, tâm trạng của nương nương quá kém, giờ nói gì cũng chỉ là lời suông, chỉ có Hoàng thượng khỏe lại, mới là điều khiến nương nương được an ủi nhất.
Bên kia, sau khi Hiên Viên Linh bảo Triệu Hải tuyên đọc thánh chỉ, cũng không giữ các đại thần lại lâu. Ý định ban đầu vốn dĩ cũng như việc không để Thẩm Khanh lại gần hắn, những người này có thể không tiếp xúc thì tốt nhất đừng tiếp xúc, hiện giờ chẳng qua là bất đắc dĩ.
Khi ra ngoài những đại thần này trông thấy Thẩm Khanh, tất nhiên lại hành lễ, nhưng trong lòng thực sự vô cùng phức tạp.
Thẩm Khanh lại lần nữa hoàn lễ với các vị đại thần ấy.
Hiên Viên Linh đã nhìn ra những ngày này, các đại thần hiện tại không thể rời cung, ngay cả Thành vương cũng vậy, đến lúc đó cần ổn định đại cục. Giờ chỉ cho bọn nô tài dẫn bọn họ đi, hầu hạ chu toàn, chỉ đợi xem rốt cuộc chuyện này sẽ kết thúc ra sao.
Thành vương nhìn Thẩm Khanh một cái, lúc trước hắn ít có dịp gặp nàng, cũng chỉ là những dịp lễ tết, trước đó rất ít khi tiếp xúc. Lần đầu tiên thấy nàng là khi nàng cưỡi ngựa rất giỏi, sau đó gặp lại là lúc ở Linh Châu bị thích khách ám sát. Nhìn nàng tuy là nữ tử, nhưng gan dạ hơn người, trong lòng có đại nghĩa. Hắn và Lục hoàng tử dù sao cũng có tình sư đồ, Hiên Viên Linh đối với hắn, không chỉ là hoàng đế, còn là huynh trưởng. Hắn ta đã sớm nghĩ thông suốt, hoàng huynh còn sống, cũng sẽ không đến mức đem thái độ của hắn phơi bày ra ngoài. Dù có thấy rõ Hiên Viên Linh thiên vị, người hắn ta trung thành vẫn là Hiên Viên Linh. Dù sao chỉ cần huynh ấy không dặn dò, hắn ta cũng không định tham dự vào cuộc tranh đấu giữa các hoàng tử.
Chỉ là không ngờ, hắn ta vừa nghĩ như vậy thì đã xảy ra biến cố thế này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT