Thái hậu vừa mở miệng nói được một câu liền bị nghẹn họng, hay lắm, nghịch tử này rõ ràng là có chủ tâm rồi.
Thúy Vân còn chưa kịp lên tiếng, Thái hậu đã hất tay bà ta ra: “Lui xuống!”
Thúy Vân thầm thở dài trong lòng.
Hiên Viên Linh quả thực chẳng muốn tranh luận với Thái hậu chút nào, cũng chẳng có gì đáng để tranh luận. Nếu Thái hậu là người có thể nói lý, quan hệ giữa hắn và bà ta cũng chẳng đến mức như bây giờ. Bao năm qua hắn đã sớm buông bỏ đối với Thái hậu, không có sắc mặt dễ chịu, nhưng cũng chẳng thèm nổi giận vì bà ta, chỉ phân phó: “Nếu Thái hậu thích ở lại đây thì cứ ở lại.”
Triệu Hải liếc nhìn một cái, thậm chí còn dâng một chén trà cho Thái hậu.
Thôi được rồi, người uống trà đi, từ từ chờ, bọn ta cũng theo đúng quy củ.
Thái hậu nhìn chén trà mà sắc mặt gần như tái mét, nhưng thấy Hiên Viên Linh thật sự ngồi đó phê duyệt tấu chương như không có gì, dù thế nào bà ta cũng không dám xông tới giật tấu chương khỏi tay hắn, chỉ đành đưa tay hất đổ chén trà đang đưa đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play