Hiên Viên Linh đang nói chuyện với nàng, vốn là vì lo cho nàng. Giờ bị nàng trêu chọc như thế, trong lòng vừa mềm mại vừa bất đắc dĩ, cũng hiểu là nàng không muốn hắn suy nghĩ lung tung nữa.
Hắn để mặc nàng cởi áo mình, thấy Thẩm Khanh cố ý làm bộ làm tịch, liền nâng mặt nàng lên khẽ hôn: “Trẫm thử xem?”
“Hoàng thượng sao lại mất tự tin rồi?” Thẩm Khanh bị hắn trêu đến buồn cười: “Lúc này phải nói, dốc hết sức để cho ta ngủ một giấc ngon mới phải.”
Hiên Viên Linh bị nàng chọc cười: “Ừ, trẫm dốc hết sức, nhất định để nàng ngủ một giấc ngon lành.”
Lời thì nói vậy, nhưng vẫn vô cùng cẩn trọng. Mà cái sự cẩn trọng ấy, với Thẩm Khanh lại là một kiểu dày vò. Hắn cẩn trọng, thì tự nhiên động tác chẳng thể quá mạnh mẽ, nhưng lại cực kỳ khiêu khích, toàn là muốn khiến nàng dễ chịu mà thôi.
Thẩm Khanh vừa sung sướng vừa thấy là lạ, trong sự khoái lạc lại xen chút chua xót. Lúc lý trí không đủ dùng, tình cảm liền trỗi dậy, phòng tuyến trong lòng phút chốc yếu mềm, không biết vì sao viền mắt nàng lại đỏ lên.
Lúc lên đến cao trào, nàng ôm chặt lấy Hiên Viên Linh, tựa đầu vào vai hắn: “Để ta thế này một lúc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT