Năm ngày nữa lại trôi qua, ngày Hiên Viên Linh mở yến tiệc khoản đãi quần thần đã đến.
Hiên Viên Linh đã nói rõ từ trước, lần này các hoàng tử cũng phải tham dự, cho nên bọn họ cũng đều chuẩn bị. Nói là khoản đãi các thần tử có công, nhưng không chỉ giới hạn ở đó. Có thể khiến Hiên Viên Linh nhớ tới mà mời đến vào lúc này, tự nhiên đều là những cận thần đắc lực của hắn, trong đó không thiếu các đại thần trong nội các. Các hoàng tử tham dự, cũng là để lộ diện, tuy không phải là một buổi gặp mặt quá trọng đại, nhưng dù sao cũng không thể nói là không quan trọng.
Hoài Vương tất nhiên sẽ tới, các hoàng tử khác cũng không có gì đáng nói, nhưng đối với Tứ hoàng tử mà nói thì chuyện này lại không dễ chịu gì.
Tứ hoàng tử thuở nhỏ không thích nói năng, sau lại trải qua chuyện của Lý thị, từ sau khi biết nàng ta mất thì hắn cứ thế không nói một lời trong một thời gian dài. Hiên Viên Linh từng tưởng rằng hài tử này từ nay về sau sẽ không thể mở miệng nói chuyện nữa. Nhưng may là không phải bẩm sinh câm điếc, có người bên cạnh chăm sóc cẩn thận, sau này cũng khá hơn nhiều, rốt cuộc cũng đi vào quỹ đạo. So với các hoàng tử khác thì quả thực có phần cô lập, những dịp như vậy hắn cũng chẳng thích thú gì.
Hắn ta không nói ra, nhưng Phú Xuân chẳng lẽ lại không nhìn ra?
Trong lòng Phú Xuân thật sự hiểu rõ vì sao Tứ hoàng tử không thích, đó là vì một hài tử bình thường phát hiện ra mình không giống với người khác, trong lòng cũng khó chịu, huống chi lại sinh ra trong hoàng gia.
Nhưng hoàng thượng đã hạ chỉ, chuyện này hắn cũng không thể làm chủ, chỉ đành khuyên nhủ nhiều hơn một chút. Dù vậy cũng không thể cưỡng ép quá đáng. Phú Xuân thật lòng thương xót Tứ hoàng tử, bao nhiêu năm qua, nói lời đại nghịch bất đạo thì cũng giống như nuôi nấng Tứ hoàng tử như chính con ruột của mình, hầu hạ vô cùng cẩn thận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT