Hoài Vương đã hạ lệnh, việc chữa trị ôn dịch và xây đắp đê điều đều không được chậm trễ. Bên dưới ai nấy đều bận tối tăm mặt mũi. Trong lòng bách tính bất an, nhưng dân không thể trái lệnh quan, lúc này cũng chỉ có thể nghe theo hiệu lệnh mà làm.
Tuy Cẩm Châu rối loạn, nhưng chưa đến mức loạn lạc hoàn toàn. Hoài Vương nghe người dưới sắp xếp đâu vào đấy thì trong lòng cũng vơi đi được phần nào, nhưng tảng đá trong lòng vẫn chưa thể buông xuống. Việc này một ngày chưa ổn thỏa, một ngày hắn vẫn chẳng thể yên.
Lại nghĩ đến lời của Thẩm Tri Chước, kỳ thực hắn ta cũng không phải không hiểu lời hắn nói có lý, nhưng trong lòng hắn ta vẫn mong giữ được tất cả thì càng tốt, vẫn không muốn làm hỏng chuyện này. Đây là lần đầu tiên hắn ta muốn làm tốt một việc như vậy.
Có được tâm niệm này, tâm trạng của hắn ta cũng vững vàng hơn đôi chút.
Hoài Vương đã quyết tâm xử lý việc này, bên kia trong cung, Thuận phi lại lo lắng đến sốt ruột. Ngay khi tin ôn dịch ở Cẩm Châu truyền về, Thuận phi đã nghĩ hoàng thượng sẽ triệu Hoài Vương về, kết quả Hiên Viên Linh lại không làm vậy. Dù trong lòng lo lắng đến phát cuồng, nhưng nàng ta cũng chẳng dám đến trước mặt Hiên Viên Linh mà làm ầm ĩ.
Hiên Viên Linh cũng có ý trấn an, dù sao người là do hắn đích thân giữ lại. Hắn biết Thuận phi có tâm tư nhớ mong Hoài Vương, nên cho người mang chút ban thưởng đến, bảo nàng ta an tâm, nói Hoài Vương sẽ không sao, bên dưới có rất nhiều người bảo vệ.
Lời này cũng không sai, kẻ bên dưới chỉ cần còn muốn sống, dù có nhiễm ôn dịch mà mất mạng, thì cũng còn hơn để Hoài Vương thật sự xảy ra chuyện. Nếu chuyện đó xảy ra ngay trước mắt bọn họ, thì dù ai sống sót cũng không tránh khỏi tội lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play