Hiên Viên Linh đang chăm chú nhìn Tiểu Lục, những người khác cũng đều chăm chú nhìn Tiểu Lục, trong đó ma ma là người căng thẳng nhất, vốn dĩ bế xuống là được rồi, nhưng lúc này bà ta dang hai tay ra, sợ rằng tiểu tổ tông này sẽ ngã lăn ra trước mặt bao nhiêu người.
Rõ ràng Tiểu Lục không hề căng thẳng, nó vừa mới đứng vững liền cảm thấy vô cùng mới lạ, nhưng dù sao trước kia chưa từng đi bộ, thằng bé thử thăm dò bước tới phía trước, thực ra chỉ là lao đi ba bước, xem chừng như sắp ngã, may nhờ có ma ma nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy.
Bé cực kỳ vui vẻ, thậm chí còn bật cười thành tiếng.
Vừa rồi Hiên Viên Linh thực sự cũng hồi hộp một thoáng, gan đứa nhỏ này đúng là lớn, suýt ngã rồi mà vẫn còn cười, trái lại khiến hắn, thân là phụ hoàng, dường như đã lo lắng thái quá.
Lại nhìn sang Thẩm Khanh, thấy trên mặt nàngcchẳng lộ vẻ gì là lo lắng, lúc này còn hứng thú bừng bừng mà ngắm Tiểu Lục đi bộ.
Được thôi, nàng cũng không lo lắng, giống như khi nàng chơi đùa cùng đứa nhỏ, mẫu tử hai người đều cảm thấy rất vui, chỉ có hắn cảm thấy không đúng khuôn phép mà lại chẳng thể làm gì, giờ đây hắn lo đứa nhỏ ngã, còn Thẩm Khanh thì lại không hề.
Thẩm Khanh đích xác là không thấy lo lắng, đừng nói có người trông coi, dù không ai đỡ, trẻ con té ngã trên thảm mềm cũng chẳng sao cả, trẻ con vốn không yếu ớt như vậy, giờ tập đi cho thành thục, sau này đỡ phải nhảy nhót lung tung, ngã mấy lần cũng tốt, biết đau rồi sẽ biết cẩn thận hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play