Nếu Hiên Viên Linh định thăng chức cho phụ thân của Thẩm Khanh thì chung quy vẫn phải tìm một lý do. Dù lý do có hơi miễn cưỡng thì cũng phải có một cái cớ, nói trắng ra là, phụ thân của Thẩm Khanh chẳng có chút công trạng nào, hắn cũng phải tạo cho ông ta vài thành tích, miễn cho việc trực tiếp đề bạt trông quá lộ liễu.
Lúc này chính là lúc cần dùng đến Thẩm Tri Chước. Có thể để Thẩm Tri Chước, người làm nhi tử, giúp phụ thân một tay, đương nhiên là rất cần thiết.
Bởi vậy, dựa vào năng lực về thủy lợi của Thẩm Tri Chước, vốn Hiên Viên Linh định trực tiếp phái hắn hồi kinh. Nhưng nghĩ lại, với tính tình cứng cỏi của Thẩm Tri Chước, lỡ như trở về rồi lại chỉ cắm đầu vào làm việc thì sao?
Thực ra, Hiên Viên Linh cảm thấy nếu không phải hắn phái người âm thầm theo dõi Thẩm Tri Chước để biết hắn đang làm gì, thì với cái tính không hay nói nhiều, chỉ biết cắm đầu làm việc như thế, đúng là rất khó mà thành công ở nơi quan trường.
Loại người như vậy, Hiên Viên Linh rất thích, nhưng thật sự khó mà thành danh ở chốn quan trường.
Hiên Viên Linh nghĩ vậy là hoàn toàn đúng. Nếu giờ này mà Thẩm Khanh có mặt, đương nhiên nàng sẽ biết, trong nguyên tác làm gì có chuyện Thẩm Tri Chước vào Hàn Lâm Viện rồi bị điều ra ngoài, sau đó lại thăng chức.
Phần nhiều là với tính tình của Thẩm Tri Chước, sẽ bị vùi lấp trong đám quan viên biết cư xử, cho dù thật sự có làm ra chút công trạng, nếu không gặp được người có mắt tinh đời, thì cả đời này cũng chỉ có thể lặng lẽ nhẫn nhịn mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play