Nhà dịch/Edit+Beta: Mắm Thúi
Còn có thể làm sao bây giờ? Ngây ra một trận xong thì tiếp tục dỗ chứ sao. Trước kia hắn chưa từng thấy Thẩm Khanh khó dỗ như vậy, tâm trạng lần này của nàng biến đổi dữ dội, hắn vừa ôm vừa vỗ, chẳng thể coi nàng là người lớn, chỉ có thể coi như đứa trẻ mà dỗ dành: “Được rồi được rồi, đừng khóc nữa.”
Cũng không biết vì sao mà nàng lại khóc, nhưng Hiên Viên Linh vẫn phải dỗ.
Thật ra lần này Thẩm Khanh khóc là để trút cảm xúc ra, tâm trạng trút ra rồi thì cũng ổn hơn nhiều.
Hiên Viên Linh bị trận khóc này của nàng làm cho tim cũng treo lơ lửng, lúc này thấy nàng đã dần ngừng khóc mới nhẹ nhõm một hơi.
Thật là, rối tung cả lên, tâm trạng của hắn cũng bị nàng quấy cho rối tung rối mù. Vốn dĩ hai hôm nay cứ lo nghĩ xem rốt cuộc thì có phải là mang thai thật hay không, vậy mà đã bị nàng dội cho bao nhiêu gáo nước lạnh.
Quả thực là Thẩm Khanh đang dội nước lạnh vào hắn, cứ ở đó nói nào là tỳ vị không ổn, làm hắn tức đến ngứa răng, trong lòng đã lóe lên suy nghĩ không biết bao nhiêu lần, nếu thật sự không có, thì hắn lại tiếp tục cố gắng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT