Thẩm Khanh vừa mới trả lời xong câu hỏi trước, lúc này hắn lại hỏi tiếp câu kế tiếp.
Câu hỏi khi nãy, hiển nhiên là hắn đã nghĩ xong xuôi trong lòng rồi mới buột miệng hỏi ra, chẳng qua là xử trí một mình Chu châu mục thôi, chỉ là chuyện xử một người, chưa thể ảnh hưởng gì lớn, dù nàng có nói tha cho ông ta, Hiên Viên Linh cũng sẽ không để bụng điều gì, chỉ là nàng không muốn mình trông có vẻ ngu ngốc như vậy.
Nhưng nếu hắn hỏi chuyện khác…
Thẩm Khanh oán thán nhìn Hiên Viên Linh: “Về sau Thần thiếp không vào ngự thư phòng nữa đâu, sao còn phải khảo bài nữa hả?”
Hiên Viên Linh xưa nay vẫn cảm thấy Thẩm Khanh là kiểu người mà mỗi lần hắn tưởng mình đã hiểu rõ thì lại khiến hắn phải nhìn nhận lại. Hắn hỏi thêm một câu cũng chỉ vì muốn nhìn sâu hơn chút nữa, muốn biết rốt cuộc nàng còn có bao nhiêu dáng vẻ mà hắn chưa từng thấy.
Kết quả, nàng giận dỗi.
Hiên Viên Linh nhìn nàng như vậy, không biết là do nàng thật sự không hiểu hay là không muốn nói?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play