Hiên Viên Linh thoáng hồ nghi, Thẩm Khanh thật sự sẽ làm được chuyện này ư? Không phải hắn không cho rằng nàng chu đáo, chỉ là việc cầu phúc cho quốc gia kiểu này, trông thế nào cũng không giống chuyện nàng hay làm. Tiểu nha đầu này thường ngày luôn giữ khoảng cách với chính sự, Hiên Viên Linh vừa thấy nàng lanh lợi, lại cảm thấy nàng cẩn trọng ở phương diện này, giống hệt dáng vẻ thận trọng ngày trước khi đến thỉnh an Hoàng hậu.
Thế nhưng hiện giờ nàng lại làm như vậy, thật sự khiến hắn cảm thấy nàng có lòng: “Truyền tin ra ngoài đi, để dân chúng ở Cẩm Châu cũng biết.”
Coi như giúp nàng tạo chút danh tiếng, miễn cho một phen vì nước cầu phúc mà uổng công vô ích.
Chuyện Hoàng hậu tụng kinh cầu phúc chẳng phải cũng chỉ vì điều này hay sao? Nay là Thẩm Khanh khởi xướng, để nàng mang thanh danh tốt cũng chẳng có gì không ổn.
Triệu Hải thật sự tặc lưỡi kinh ngạc, nay việc cứu tế thiên tai đã được sắp xếp đâu vào đó, nếu không có biến cố gì, chắc chắn sẽ có chuyển biến tốt. Lúc này mà truyền tin tới Cẩm Châu, không tránh khỏi khiến cho Hi phi cũng được tính là có một phần công lao khi thiên tai được xoa dịu.
Đây là Hoàng thượng thực lòng muốn nâng đỡ Hi phi.
Công việc cứu tế ở Cẩm Châu đang diễn ra vô cùng khẩn trương, Hiên Viên Linh cũng đích thân theo sát từng bước, dù sao chuyện tham ô vốn đã nhìn mãi thành quen trong triều, e rằng hắn vừa hạ chỉ xong, đám người bên dưới liền đã thừa dịp phát tài từ nạn nước. Trước nay Hiên Viên Linh luôn căm ghét tận xương tuỷ những chuyện thế này. Có điều, thánh thượng cách xa, địa phương lại dễ lừa trên gạt dưới, vì vậy hắn đã phái người điều tra cả ngoài sáng lẫn trong tối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play