Lần này Hiên Viên Linh đút cháo đúng là vô cùng náo loạn, nhưng làm ầm ĩ xong thì cũng xong, may là đút được rồi.
Thẩm Khanh lại ăn mà bĩu môi: “Ăn cháo bao nhiêu ngày rồi, đến khi nào mới được ăn thứ khác đây?”
“Phải tẩm bổ thêm chút nữa.” Hiên Viên Linh cũng nghĩ đến việc nàng thích ăn ngon: “Đợi lát nữa trẫm sẽ hỏi Thái y xem có thể thêm chút món nàng thích ăn hay không, nhưng không được tự ý mà lén ăn.”
Thẩm Khanh liếc hắn đầy bực bội.
“Được được được, nàng không lén ăn.” Hiên Viên Linh cũng bất đắc dĩ, còn có thể làm gì được đây? Giờ còn không chiều nàng thì còn chiều ai?
Bên kia, Xuân Hoa mượn cớ dọn bát liền ra ngoài luôn, nàng ấy thực sự không dám quay lại nữa.
Dù Hoàng thượng với nương nương không có động tác thân mật gì, nhưng cách hai người họ ở chung cũng không phải là người bình thường nào cũng chịu đựng nổi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT