Ngày hôm sau, Hiên Viên Linh không dậy sớm, tuy vốn dĩ ở hành cung cũng chẳng cần thượng triều, nhưng hôm ấy hắn hiếm khi ngủ nướng một chút cùng Thẩm Khanh, đến tận sau đó mới rời đi.
Chờ Hiên Viên Linh đi rồi, Thẩm Khanh dặn dò Xuân Hoa: “Mấy ngày này gọi thêm người trông coi hậu viện cho kỹ càng. Lần sau nếu ta ra ngoài cùng Hoàng thượng, có chuyện gì xảy ra, ngươi để tâm trông chừng các nàng ấy một chút.”
“Nương nương… là có chuyện gì sao?” Xuân Hoa có linh cảm không lành.
Trong hậu viện đương nhiên là có Chu Quý nhân, Quý Mỹ nhân và Chử Linh Lung, trước kia Thẩm Khanh từng cài tai mắt trong hành cung, nhưng cũng chưa từng dặn dò phải đặc biệt trông coi ai, nay nàng lại nhắc đến, chẳng lẽ thật sự sắp có chuyện?
Thẩm Khanh nói: “Dù sao cũng cứ để mắt tới trước đã, mấy ngày này đừng để lộ tin tức, thực sự có chuyện thì hẵng nói sau.” Dừng lại một thoáng rồi nói tiếp: “Cũng không cần liều mạng bảo vệ, giúp được thì giúp.”
Chủ yếu là vì chưa chắc có việc gì xảy ra, mà nếu thật sự có thì cũng là cơ hội để kết giao ân tình. Thẩm Khanh cảm thấy nếu có chuyện xảy ra với Chử Linh Lung thì chắc cũng chỉ là kinh mà không hiểm, dù sao nàng cũng cảm nhận được, tuy nội dung cốt truyện đã thay đổi như thế, nhưng hào quang nữ chính nguyên tác vẫn còn đấy.
Còn về chuyện giữa Chử Linh Lung và Hiên Viên Linh, hai người bọn họ, nam nữ chính liệu có vì việc này mà nảy sinh giao tình ngoài ý muốn không thì lúc này khó mà nói được. Nhưng nhìn thái độ của Hiên Viên Linh, rõ ràng là có ý định giữ nàng ở bên cạnh, nếu theo hướng phát triển thông thường, đến khi có ai đó đỡ thương cho Hiên Viên Linh thì cũng chẳng tới lượt Chử Linh Lung.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play