Hiên Viên Linh đến đúng lúc Thẩm Khanh đang thêu thùa. Kỳ thực nàng rất ít khi làm mấy việc thế này, cảm thấy mỏi mắt, nhưng thỉnh thoảng dùng để tĩnh tâm giết thời gian thì cũng không tệ.
Thẩm Khanh trông thấy Hiên Viên Linh bước vào thì nói: “Hoàng thượng chờ một lát, chỉ còn chút nữa là xong rồi.”
Cũng đã càng lúc càng tự nhiên hơn, lại còn để hắn chờ, hắn vậy mà cũng thuận theo ngồi xuống.
Hiên Viên Linh ghé lại xem một chút, quả thật chỉ còn chút nữa là xong, vì vậy liền ngồi xuống bên cạnh, thấy chén trà nàng dùng đang đặt bên cạnh, tiện tay cầm lên uống một ngụm.
Thành ra lúc Triệu Hải dẫn người đưa trà tiến vào thì thấy Hiên Viên Linh đã cầm lấy mà uống rồi, uống của ai thì chẳng cần nói cũng biết: “……”
Hắn lặng lẽ ra hiệu cho người hầu đặt trà xuống, rồi lại vội vã lui ra ngoài.
Thẩm Khanh lại không phát hiện ra việc này, nàng thực sự đang chú tâm thêu nốt phần cuối, nhưng cũng rất nhanh thôi, chẳng mấy chốc đã xong. Đợi khi thêu xong, nàng ngẩng đầu thấy Hiên Viên Linh đang cầm chén trà của nàng để uống, bèn dứt khoát cầm lấy chén trà Triệu Hải vừa mang đến, hai người cứ thế thay nhau uống chén trà của nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT