Hắn là hoàng đế, ánh mắt của hắn tự nhiên nên đặt nhiều hơn vào tiền triều, điều này là đúng. Thậm chí, nếu Thẩm Khanh không có bằng chứng mà chỉ dựa vào suy đoán để lôi kéo đến hoàng hậu, cho dù hắn không thích hoàng hậu, cho dù hắn vẫn sẽ ngầm bảo vệ nàng, thì hắn cũng không ưa kiểu hành xử như vậy.
Hiên Viên Linh lúc này thật sự muốn hỏi Thẩm Khanh, có phải nàng đã nhìn thấu đáo hết tâm tư của hắn rồi không?
Nếu nàng nói ra chuyện ấy sớm hơn, hắn sẽ không vui. Nhưng bây giờ thì khác, hắn chẳng những không giận mà còn càng thêm thương xót nàng.
Hắn để một nữ nhân khống chế cảm xúc đến mức ấy, không phải là không nhận ra. Dù sao thì hắn đã sớm phát hiện bản thân khi đứng trước Thẩm Khanh, suy nghĩ thường bị dẫn dắt mà chệch hướng. Thế nhưng có một số chuyện, dù đã nhận ra, cũng không thể kiểm soát nổi.
Đây là lần đầu Hiên Viên Linh vì một nữ nhân mà bối rối đến vậy, lúc sau làm sao ngủ thiếp đi cũng không hay biết.
Hôm sau phải lâm triều, vì đêm qua ngủ muộn nên sáng hôm sau Hiên Viên Linh không tài nào dậy nổi.
Triệu Hải chỉ có thể nhắc nhở. Đối diện với khí áp trầm thấp của Hiên Viên Linh khi không ngủ đủ, hai chân Triệu Hải thật sự muốn nhũn ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play