Du phi không biết vì sao mình lại dừng bước, nàng ta chỉ cảm thấy trong cổ họng như mắc một cái gai, lên chẳng được, xuống cũng không xong, cực kỳ khó chịu, mà cái gai này mang tên Thẩm Khanh.
Sự thiên vị của Hoàng đế quá rõ ràng, rõ ràng đến mức Du phi vì Tam công chúa mà nhẫn nhịn bấy lâu nay, đã đè nén bản thân quá lâu, sắp không chịu nổi nữa.
Ngay cả chuyện Hoàng thượng tấn phong cho Thuần phi mà không tấn phong nàng ta, nàng ta cũng không hề so đo, hoặc có thể nói, từ lúc Hoàng hậu tuyên bố Thẩm Khanh sẽ thăng vị, trong đầu nàng ta liền vang lên một giọng nói.
Giọng nói ấy không ngừng nhắc đi nhắc lại, Hoàng thượng quá thiên vị! Hoàng thượng quá thiên vị!
Một kẻ không con không cái, cũng chẳng thể mang thai, dựa vào đâu mà có thể được phong Phi?
Hơn nữa, không hiểu sao Du phi cảm thấy chuyện Thuần phi được phong Đức phi, Thuận tần được phong Thuận phi cũng không có gì bất ngờ, hai người này có lý do để thăng vị, chỉ duy nhất Thẩm Khanh, lý do thăng vị của nàng là gì? Là vì hầu hạ Hoàng thượng có công sao?
Chẳng phải đây là đang nói với tất cả mọi người, nàng chỉ nhờ vào sự sủng ái của Hoàng thượng mới được tấn phong thôi sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play