Thẩm Khanh kiên quyết nói: "Thần thiếp muốn ngủ rồi, ban ngày Hoàng thượng phải xử lý muôn việc, hay là quay về phê duyệt tấu chương đi."
Hiên Viên Linh cũng biết hắn ở lại chẳng giúp gì được cho bệnh tình của nàng, chỉ là muốn ở bên cạnh nàng lâu hơn. Nhưng nhìn thấy nàng hiểu chuyện như vậy, trong lòng lại dâng lên cảm xúc phức tạp.
Thật sự mà nói, ngày thường Thẩm Khanh có chút ngang ngược, thế nhưng lúc này lại hiểu chuyện đến vậy.
Người ta thường nói, nhìn việc nhỏ thấy việc lớn. Chỉ cần là chuyện tốt cho hắn, Thẩm Khanh chưa bao giờ qua loa, chỉ khi ở riêng mới tùy hứng một chút. Bởi vậy, dù nàng có làm nũng đôi chút thì cũng có gì đáng trách đâu chứ?
Vậy nên, đáy lòng Hiên Viên Linh đối với những lần làm nũng của Thẩm Khanh ngày càng hạ thấp giới hạn.
Bước ra khỏi tẩm cung, hắn căn dặn Triệu Hải: "Đi truyền lệnh cho thái y viện cẩn thận một chút, rồi dặn ngự thiện phòng, từ nay về sau phải chú tâm hơn vào bữa ăn của Chiêu Hoa cung. Nàng ấy đang bệnh, khẩu vị chắc chắn không tốt."
Vốn dĩ vào mùa hè, nàng đã ăn ít hơn mùa đông, đừng để đến lúc đó lại gầy đi mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT