Lần thỉnh an này, Thuần phi giao lại quyền quản lý lục cung cho Hoàng Hậu, Thẩm Khanh lại nhận được lễ trọng của nàng ấy, có thể nói là đôi bên đều vui vẻ. Thế nhưng, khi hai người hoan hỉ thì cũng có kẻ chẳng thể vui nổi.
Lúc này trong hậu cung, người lúng túng nhất không ai khác ngoài hai người, một là Trần quý nhân, hai là Tôn lương nhân.
Tôn lương nhân vốn là sinh mẫu của Tam hoàng tử, lẽ ra phải trở nên tôn quý, vậy mà nay chẳng những bị giáng xuống làm Lương nhân, mà ngay cả Tam hoàng tử cũng giao cho Thuần phi nuôi dưỡng, đến cả thăm nom cũng khó khăn.
Những ngày bị cấm túc của Tôn lương nhân quả thực khổ không kể xiết. Khi còn là Tần vị, nàng ta có không ít nô tài hầu hạ, nhưng nay bị giáng xuống làm lương nhân, đám nô tài cũng thưa thớt dần. Cẩm Vân đã chết, giờ chỉ còn Mạnh Nghĩa ở lại bên nàng ta.
Mạnh Nghĩa vốn không định ở lại, chẳng qua là không còn chỗ nào để đi. Chủ yếu là vì trước đó, hắn bị đánh ngất rồi vứt vào nhà xí.
Sau chuyện đó, dù có muốn rời đi, cũng chẳng có cung nào chịu nhận hắn. Nếu làm một thái giám chuyên sai vặt, thì bản thân Mạnh Nghĩa lại không chịu được mất mặt, cuối cùng đành phải ở lại.
Giờ đây, hắn và Tôn lương nhân thực sự là cảnh nương tựa lẫn nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT