Thẩm Khanh cảm thán, con người thật sự không thể nuông chiều quá mức. Một khi đã quen với sự cưng chiều, chắc chắn sẽ được voi đòi tiên. Hiện giờ, chẳng phải nàng cũng đã càng thêm phóng túng so với lúc ban đầu hay sao?
Ban đầu, nàng xem Hiên Viên Linh như một mục tiêu để chinh phục, nhưng lâu dần, quan hệ giữa hai người lại giống như bằng hữu cùng nhau đốt pháo. 
Nàng thực sự không để tâm đến việc hắn có đi tìm người khác hay không.
Dù sao thì yêu hay không yêu cũng chẳng quan trọng, nhưng hắn càng cưng chiều nàng, ngày tháng nàng trôi qua càng tự tại. Mà một khi đã tự tại, tính khí cũng trở nên lớn hơn, bởi vì hắn thực sự quá mức nuông chiều nàng.
Cưng chiều đến mức này, nàng đã không còn quay lại được khoảng thời gian cung kính với Hiên Viên Linh như thuở ban đầu được nữa. Đây thực chất không phải là một hiện tượng tốt, nhưng nàng là người sống bằng xương bằng thịt, có chút tình cảm khi chung đụng với người khác cũng là chuyện thường tình. Bản năng con người luôn tự động điều chỉnh trạng thái để bản thân cảm thấy thoải mái nhất.
Sự thay đổi này, nàng không tự nhận ra, mà ngay cả Hiên Viên Linh cũng đã quen với nó. Nếu bảo nàng cưỡng ép bản thân quay về như trước, chẳng phải là quá giả tạo hay sao?
Thẩm Khanh cũng không phải loại người ‘tự lừa mình dối người’. Nàng có thể chấp nhận sự thay đổi của bản thân, hiểu rõ lòng mình và điều chỉnh thái độ để thích ứng với hoàn cảnh. So với việc không hiểu rõ bản thân rồi làm loạn một phen, chẳng phải như vậy sẽ tốt hơn sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play