Khi nhận thưởng, Thẩm Khanh đương nhiên rất vui, còn ở ngay trước mặt Triệu Hải mà ngắm nghía bức họa hồi lâu, mãi đến khi Triệu Hải rời đi nàng mới đặt sang một bên.
Bắt tay vào vẽ từ tháng Sáu năm ngoái sao...
Thẩm Khanh ngắm bức họa, cảm thấy quả thực không tệ. Dù sao Hiên Viên Linh cũng được giáo dưỡng trong cung từ nhỏ, tất nhiên rất giỏi những kỹ năng như hội họa. Nếu bảo hắn vẽ chân dung thì có lẽ không quá xuất sắc, nhưng tranh vẽ vẫn mang phong thái tao nhã.
“Đem treo trong phòng đi.”
Xuân Hoa hôm qua còn xót xa, hôm nay nhìn bức họa thì bật cười.
Thẩm Khanh thấy nàng ấy như vậy cũng cảm thấy buồn cười, hôm qua còn u sầu vì chuyện Hiên Viên Linh đi tìm người khác, hiện giờ chỉ vì bức họa này mà thấy hắn có tìm ai cũng chẳng sao nữa à?
Luôn cảm thấy tiểu cô nương quá mức đơn thuần, dễ bị lừa, nhưng dù sao nàng cũng ở trong cung, cung nữ không được phép tư thông với nam nhân, nói chung, cơ hội bị lừa cũng không nhiều, vậy nên Thẩm Khanh không nói gì thêm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT