Du phi vừa nghe tam công chúa nói vậy, trong lòng liền run lên. Đối diện với khuôn mặt nhỏ nhắn của nữ nhi, nàng ta tất nhiên không thể bày ra sắc mặt, chỉ dịu giọng nói: “Là đám nô tài bên dưới làm sai, mẫu phi tức giận mà thôi.”  
Tam công chúa chớp mắt nhìn Du phi: “Vậy nếu phụ hoàng tới, mẫu phi có vui không?”  
Tim Du phi như bị ai cứa một nhát, nhất thời không thốt nên lời. Một lúc lâu sau, nàng ta mới nói: “Chỉ cần có Mẫn Ninh bên cạnh, mẫu phi đã rất vui.”  
Tam công chúa nhìn sắc mặt của mẫu phi. Dù tuổi cô bé còn nhỏ nhưng không ngốc, ngược lại còn rất thông minh, đặc biệt là sau khi nhị hoàng tử qua đời, con bé đã dần hiểu thế nào là sinh tử. Trước kia, Hiên Viên Linh thường xuyên đến thăm, nhưng hiện giờ, chẳng những hiếm khi xuất hiện, mà nếu có nhớ đến  cũng chỉ sai người đưa nàng qua đó một lát rồi thôi. Tam công chúa biết mẫu phi không vui.  
Cô bé muốn khiến mẫu phi vui vẻ.  
Du phi không biết nữ nhi có suy nghĩ như vậy. Trong mắt nàng ta, nữ nhi vẫn còn bé, dù có chút tâm tư cũng sẽ sớm quên đi, huống hồ trẻ con vốn ham chơi. Nhất là khi câu nói kia chạm trúng nỗi đau trong lòng, nàng ta không muốn nghĩ đến nữa, cũng chẳng để tâm đến chuyện đó.  
Nàng ta dắt tam công chúa đi ăn điểm tâm mà con bé thích. Thấy con bé ăn vui vẻ, không nhắc lại chuyện khi nãy, Du phi liền tưởng con bé đã quên.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play