Thẩm Tri Chước muốn quan tâm, nhưng có gì đáng để quan tâm? Chẳng lẽ lại để Thẩm Khanh kể khổ? Nàng mà kể khổ tức là nói trong cung không tốt, làm sao nàng có thể nói điều đó? Như vậy là có tội.  
Thẩm Tri Chước bèn không hỏi nữa, chỉ thi lễ nói: “Thỉnh an Hi tần nương nương.”  
Thẩm Khanh thấy hắn sắp quỳ xuống, liền đỡ lấy hắn: “Làm gì thế? Cũng đâu có ai khác ở đây.”  
Thẩm Tri Chước liền không quỳ nữa, để nàng đỡ, khóe môi vốn mím chặt lúc này mới hơi giãn ra một chút.  
“Vẫn nên giữ quy củ thì hơn.” Hắn biết nàng ở trong cung không dễ dàng gì: “Chuyến này Hoàng thượng có biết không?”  
Hắn không hàn huyên ôn chuyện mà lại hỏi ngay tình cảnh của nàng trước.  
Thẩm Khanh thầm thở dài trong lòng, đệ đệ này quả thực rất quan tâm nàng, bởi vậy mới chẳng thể bày ra dáng vẻ khách sáo được, đúng không?  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play