Nói là độc sủng, nhưng thực ra Hiên Viên Linh vẫn có chừng mực, mà Thẩm Khanh cũng không phải kẻ thích gây chú ý. Tần suất Hiên Viên Linh đến hậu cung không hề tăng, phần lớn thời gian hắn vẫn tập trung vào chính sự, chỉ là trong chuyện thị tẩm thì không cần phải lật bài tử.  
Hắn cũng chẳng mấy hứng thú gọi Thẩm Khanh đến hầu hạ, dù sao mỗi lần xong chuyện còn phải để người nâng nàng về.  
Hơn nữa, Hiên Viên Linh không thể không thừa nhận, để Thẩm Khanh ở lại Chiêu Hoa Cung vẫn thoải mái hơn nhiều so với Càn Nguyên Cung.  
Không phải vì bài trí, Chiêu Hoa Cung vốn nằm ở nơi hẻo lánh, dù sau này có được tu sửa thì cũng không thể gọi là xa hoa, dù sao Thẩm Khanh vẫn chỉ là một quý nhân. Nhưng có lẽ là đã quen, ở Chiêu Hoa Cung khiến tâm trạng hắn dễ chịu hơn, mỗi khi bước vào đó, Hiên Viên Linh cũng thư giãn hơn nhiều.  
Chỉ là hôm nay đến không đúng lúc, vừa khéo bắt gặp Xuân Hoa đang bưng một bát trà gừng đường đỏ sánh đặc vào trong.  
Thẩm Khanh không thích uống trà gừng, lần trước dầm mưa tuyết, bị bắt uống mà còn tìm đủ mọi cách trốn tránh.  
Hiên Viên Linh nhất thời không phản ứng kịp: "Chủ tử nhà ngươi làm sao vậy? Bị bệnh?"  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play