Sau khi âm thầm thị uy thế gia, Hiên Viên Linh lập tức bổ sung quan viên vào những chức vị còn trống. Hành động nhanh gọn, sắp xếp vô cùng chuẩn xác, khiến không ít người thầm kinh ngạc.
Mãi sau Thẩm Khanh mới hay chuyện, nàng cũng lặng lẽ suy nghĩ hồi lâu. Lần ra tay này của Hoàng đế tuy náo động không nhỏ nhưng thực chất chỉ động đến vài chức quan không có thực quyền, chỉ có hai người trong số đó là có tiếng nói nhất định. Nếu nói là thật sự chèn ép thế gia, thì chưa đến mức ấy, chẳng qua chỉ là một hồi thị uy mà thôi.
Vừa không khiến triều đình chấn động quá mức, lại thể hiện rõ thái độ của mình. Dùng cách giết gà dọa khỉ này, quả thực rất đáng xem, so với lúc trước chỉ nhắm vào Quốc cữu thì thú vị hơn nhiều.
Cũng phải thôi, Hiên Viên Linh đâu phải mới đăng cơ năm nay. Người trong triều đều đã được sử dụng quen thuộc, không cần đến một hồi giết gà dọa khỉ quá mức rõ ràng. Lần này như vậy đã đủ rồi, chỉ cần đè ép bớt những kẻ đã ngóc đầu lên, cũng coi như chừa cho bọn họ chút mặt mũi.
Thẩm Khanh đoán chừng Hiên Viên Linh sau chuyện này hẳn sẽ bận rộn một thời gian, e là chẳng có thời gian để đoái hoài đến hậu cung.
Chuyện này thực ra không liên quan gì đến nàng, nhưng nàng vẫn nhớ về lần trước Hiên Viên Linh đến ngự hoa viên.
Nàng nghĩ ngợi một hồi, rồi dặn Vương Lục: "Hôm nay khi theo ngự thiện phòng đưa bữa tối cho Hoàng thượng, ngươi mang theo một phần bánh trân châu cho hắn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT