Hiên Viên Linh xem qua Tam hoàng tử, thấy Thuần phi không mấy đoái hoài đến mình, tự nhiên cũng không nán lại lâu. Dĩ nhiên không keo kiệt các loại ban thưởng, dù gì cũng có con nhỏ, tuy nói Thuần phi không thiếu thốn thứ này, nhưng ít nhiều cũng để người hầu chú tâm chăm sóc.  
Sau khi sắp xếp ổn thỏa cho Tam hoàng tử, hắn lại bận rộn mấy ngày ở tiền triều, sau đó chợt nhớ đến Tam công chúa. Du phi bị cấm túc, chuyện của Tam hoàng tử, Du phi cùng Tôn lương nhân đều có phần trách nhiệm. Hắn đã nhiều lần nghĩ đến tình mẫu tử của nàng ta mà nể nang, nhưng nàng ta lại xem thể diện hắn ban cho như thứ có thể giẫm dưới chân.  
Nếu nói trước kia, vì chuyện Nhị hoàng tử cũng như những lúc nàng ta an phận mà hắn còn thương xót, thì lúc này chút thương xót ấy cũng đã bị bào mòn sạch sẽ.  
Hiên Viên Linh hiện tại thực sự đã hiểu rõ, không thể tiếp tục nuông chiều Du phi. Chỉ cần cho nàng ta một chút sủng ái, nàng ta liền bộc lộ bản tính kiêu ngạo của mình.  
Không, không phải khôi phục sự kiêu ngạo, mà là kiêu ngạo vốn là bản chất của nàng ta. Bản chất như vậy, làm sao có thể thay đổi?  
Sự an phận của nàng ta chẳng qua chỉ là tạm thời.  
Hiện tại, trong lòng Hiên Viên Linh, Du phi đã là người hắn không muốn sủng ái ngay cả trên danh nghĩa, chỉ là Tam công chúa vẫn còn đó.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play