Phương tần khóc không thành tiếng: “Tam hoàng tử mới vừa tròn trăm ngày! Dù tình huống có nguy cấp đến đâu thì cũng không thể lấy Tam hoàng tử ra che chắn trước con chó được. Lúc này, ngay cả dung mạo của Tam hoàng tử cũng bị tổn hại.”  
Khuôn mặt lưu lại vết sẹo cũng bị xem là ảnh hưởng đến thể diện của hoàng thất, chẳng khác nào thân mang tàn tật, không thích hợp để kế thừa đại thống.  
Thương tổn đến dung mạo của hoàng tử, hậu quả nghiêm trọng đến mức có thể xem như hủy hoại hắn hoàn toàn.  
Nếu chuyện này là do Du phi cố ý gây ra, thì tâm địa của nàng ta quả thực độc ác!  
Sắc mặt Hiên Viên Linh càng lúc càng u ám: “Chó gì? Vì sao đột nhiên có chó xông ra cắn người? Du phi đâu?”  
Du phi vừa nhìn thấy vết thương trên mặt Tam hoàng tử đã biết chuyện này không thể kết thúc êm đẹp được. Nàng ta sớm đã chuẩn bị sẵn sàng, cung kính hành lễ với Hiên Viên Linh, sau đó ngẩng đầu lên nói: “Thần thiếp sợ chó, hoàng thượng là người rõ nhất. Khi ấy con chó đó lao tới, thần thiếp sợ hãi đến mức không thể cử động, tuy nói tình huống nguy cấp nhưng thần thiếp tuyệt đối không có ý lấy Tam hoàng tử ra để cản chó.”  
Hiên Viên Linh nhìn nàng ta thật sâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play