Khi Đường Tuy tỉnh dậy, cậu phát hiện mình đang túm cổ áo một chàng trai đè người ta xuống đất.
Chàng trai trông trạc tuổi cậu nhưng dáng người cao ráo hơn hẳn, không hiểu sao lại bị đối xử tàn nhẫn đến mức thảm thương, má bầm tím, trán sưng đỏ, đôi mắt màu nhạt nhuốm máu lờ mờ phản chiếu khuôn mặt cậu.
Chuyện quái gì đang xảy ra vậy, cậu đang nằm mơ à? Sao giấc mơ này chân thực thế?
Bên cạnh có người kéo cậu lại: "Tiểu Tuy, thôi đi, tuy cô ấy là người của anh trai mày thật nhưng cũng không thể ngăn cô ấy nói chuyện với người khác chứ. Mày dạy dỗ vài câu là được."
Sao giọng điệu này sến súa thế...
Đường Tuy nổi hết da gà, cậu đứng dậy nhìn người đang kéo mình.
Đó là một chàng trai cao lớn, ngoại hình khá đẹp trai nhưng lại để kiểu tóc xù điện đựng đứng lên trời, anh ta khoác hờ chiếc áo đồng phục, miệng ngậm điếu thuốc trông rất lưu manh, được bao quanh bởi một đám đàn em với đủ kiểu tóc sặc sỡ.
Đường Tuy chưa kịp mở miệng, một chàng trai cao lớn đứng cạnh tóc điện đã nhanh nhảu chen vào: "Anh Ngạo, sao có thể bỏ qua chuyện này được? Thằng oắt Tạ Tư Mân này dám để mắt đến người yêu của anh, hôm nay phải để anh Tuy giúp anh dạy dỗ một trận."
Anh Ngạo? Tạ Tư Mân?
Nghe đến hai cái tên này, Đường Tuy cuối cùng cũng nhận ra, cậu đã... xuyên sách rồi sao?
Mấy ngày trước Đường Tuy bị cô bạn ngồi cùng bàn năn nỉ đọc xong một cuốn tiểu thuyết ngôn tình ngọt ngào, chỉ vì cậu trùng tên với một nhân vật trong sách.
Cuốn sách đó có tên là [Nam Thần Bá Đạo Của Trường Yêu Tôi], sau này đổi tên thành [Nam Thần Hắc Hóa Yêu Tôi.]
Lý do đổi tên là vì nam phụ Tạ Tư Mân quá nổi tiếng, áp đảo nam chính Cố Bắc Ngạo nên tác giả đã đưa hắn lên làm nam chính.
Nam phụ Tạ Tư Mân là anh em cùng cha khác mẹ với nam chính Cố Bắc Ngạo. Mẹ của nam chính là tiểu thư danh giá của gia tộc lớn, vợ chính thức của chủ tịch tập đoàn Cố thị, còn mẹ của nam phụ chỉ là một ngôi sao nhỏ yểu mệnh, có một đêm tình cờ với cha của nam chính.
Sau này mẹ của nam phụ lấy người khác, còn sinh cho hắn một cô em gái, tuổi thơ của nam phụ khá yên ổn nhưng bố mẹ gặp tai nạn xe hơi từ khi còn nhỏ, chỉ còn lại Tạ Tư Mân và cô em gái nhỏ nương tựa vào nhau, lúc này em gái lại được chẩn đoán mắc bệnh tim.
Sau này cha của nam chính biết hai anh em sống khổ đến vậy, không đành lòng nên âm thầm giúp đỡ Tạ Tư Mân và em gái hắn.
Mẹ của nam chính phát hiện ra, giả vờ đồng ý để cha của nam chính an ủi Tạ Tư Mân và em gái, còn đề nghị đưa Tạ Tư Mân vào cùng trường trung học quý tộc với Cố Bắc Ngạo, thực chất luôn tìm cách chèn ép Tạ Tư Mân.
Tạ Tư Mân phải gồng mình vượt qua vô vàn khó khăn ở trường để em gái được điều trị tốt, hắn chịu đựng đủ mọi bất công, vừa đi học vừa đi làm, chính trong hoàn cảnh đó lại gặp được Tô Tiểu Hà, một cô gái có hoàn cảnh tương tự.
Khi nữ chính bị nam chính hoặc nữ phụ đối xử bất công, nhiều lần Tạ Tư Mân ra tay giúp đỡ, so với nam chính là một tên nhà giàu bá đạo, sến sẩm chỉ biết đè nữ chính vào tường hôn, đương nhiên Tạ Tư Mân được yêu thích hơn nhiều.
Ngay cả khi sau này em gái của Tạ Tư Mân là Tạ Hoa Hoa xem video Tạ Tư Mân bị bắt nạt rồi phát bệnh tim qua đời, Tạ Tư Mân hoàn toàn hắc hóa thành một kẻ điên cuồng bề ngoài ôn hòa giả tạo, độ nổi tiếng của hắn không giảm mà còn tăng, áp đảo Cố Bắc Ngạo.
Tác giả thấy nam phụ Tạ Tư Mân ngày càng nổi tiếng, thẳng thừng viết Tạ Tư Mân thành người thừa kế thực sự của tập đoàn Cố thị, hắn và nam chính Cố Bắc Ngạo sinh cùng một bệnh viện và bị y tá đổi nhầm.
Vòng hào quang nhân vật chính thay đổi một cách ngớ ngẩn, nhưng hiệu quả rõ rệt.
Vốn dĩ đã tài năng nay có thêm hào quang nhân vật chính, Tạ Tư Mân như hổ mọc thêm cánh trở thành thế lực lớn trong giới tài chính, khiến những kẻ năm xưa từng chèn ép hắn phải nếm trải đau khổ, kẻ khốn cùng, kẻ thân bại danh liệt.
Đường Tuy trong cuốn sách này là em họ của Cố Bắc Ngạo, sống nhờ nhà Cố Bắc Ngạo và đi học chung với anh ta, thường xuyên nịnh nọt gia đình họ, dựa vào họ hàng nhà Cố để hống hách, làm nhiều điều ác.
Tạ Tư Mân là tình địch đáng gờm nhất của Cố Bắc Ngạo, dĩ nhiên trở thành đối tượng bắt nạt hàng đầu của Đường Tuy.
Chặn người sau giờ học, bỏ gián vào đồ ăn, chửi mẹ người ta là gái điếm, bắt người ta mặc váy chạy quanh sân trường là chuyện nhỏ.
Video Tạ Tư Mân bị bắt nạt khiến em gái nhỏ của hắn phát bệnh tim qua đời, chính là do Đường Tuy tự tay quay...
Sau này Đường Tuy cũng là người bị trả thù vô cùng tàn nhẫn, tan cửa nát nhà rồi lang thang đầu đường xó chợ, còn bị một tên vô gia cư đồng tính nào đó cưỡng hiếp...
Đường Tuy nghĩ đến kết cục cuối cùng trong sách, toàn thân run lên, một chỗ nào đó thắt lại. Ai có thể nói cho cậu biết tại sao một tác giả tiểu thuyết ngôn tình lại có thể viết ra kết cục này không?
Cậu nhìn Tạ Tư Mân.
Sau khi Đường Tuy đứng dậy, Tạ Tư Mân cũng ngồi dậy.
Mái tóc màu lanh dài qua vai rối bời che khuất tầm mắt, máu từ gò má lấm lem bùn đất chảy xuống cằm nhọn hoắt trắng bệch.
Khí chất xung quanh ôn hòa vô hại, rách nát dễ bị bắt nạt.
Nhưng dù không nhìn rõ biểu cảm, Đường Tuy vẫn có thể tưởng tượng ánh mắt đầy hận thù ẩn giấu trong đôi mắt màu nhạt của chàng trai đầy thương tích kia.
Nếu không phải sợ thiết lập nhân vật sụp đổ ngay từ đầu, bị người xung quanh phát hiện kéo đi mổ não nghiên cứu, Đường Tuy thật sự muốn lao đến giải thích cầu xin vị đại gia tương lai này tha cho mình.
"Anh Tuy, trà sữa anh muốn này!"
A Cường cao lớn đứng bên cạnh Cố Bắc Ngạo tiến lên đưa cho Đường Tuy một cốc trà sữa.
Đường Tuy lúng túng nhận lấy, nhìn lên mặt trời chói chang dù đã đến giờ tan học, không phải ảo giác, trời thật sự rất nóng.
Đường Tuy hơi nghi ngờ, trời nóng như thế này, sao nguyên chủ lại sai người đi mua trà sữa?
A Cường cười dữ tợn: "Hê hê, em cố tình bảo người ta hâm nóng thêm một lúc cho anh Tuy đấy, anh yên tâm tạt thẳng mặt thằng oắt này đi!"
Trà sữa có ống bọc chống nóng, nhưng tay Đường Tuy vẫn không khỏi run rẩy.
Đường Tuy không chịu nổi: "Ai, ai nói tôi muốn tạt người ta?!"
"Anh vừa nói mà? Dùng trà sữa tạt vào mặt tên hồ ly tinh này, để nó không dám quấy rối chị dâu của chúng ta nữa!"
Đường Tuy: "..."
Cậu suýt quên mất nguyên tác Đường Tuy thật sự định dùng trà sữa tạt Tạ Tư Mân, sau đó sai đàn em A Cường đi mua trà sữa, vừa hay bị nữ chính Tô Tiểu Hà làm thêm ở quán trà sữa nhìn thấy, gọi điện cho Cố Bắc Ngạo đến mới khuyên can được.
Đường Tuy nhìn thoáng qua góc cạnh của Tạ Tư Mân, cậu nuốt nước bọt.
Tình huống hiện tại của cậu đã đủ khiến người ta sợ hãi rồi, lại còn đúng lúc nguyên chủ làm chuyện nguy hiểm thế này!
"Bây giờ tôi muốn uống không được à?" Đường Tuy gượng gạo giải thích, cắm ống hút vào trà sữa hút một ngụm nhưng bị nóng đến mức phun ra.
Cậu thè lưỡi "hít hà" không ngừng, vô tình gặp ánh mắt của người đang ngồi dưới đất.
Từ nãy đến giờ Tạ Tư Mân vẫn tỏ ra lạnh lùng thờ ơ, như thể mọi thứ xung quanh đều không liên quan đến hắn, lúc này cuối cùng cũng bị thu hút sự chú ý, ngẩng đầu nhìn cậu.
Màu mắt của Tạ Tư Mân rất nhạt, đón ánh sáng hoàng hôn chiếu vào con hẻm sâu giống như hổ phách, lại giống như gương một chiều.
Đường Tuy nhìn vào đôi mắt đó, đột nhiên cảm thấy có chút áy náy.
"Tiểu Tuy, mày không sao chứ?" Dù Cố Bắc Ngạo sến sẩm nhưng là nam chính nên quan điểm không quá tệ, thật ra anh ta không ưa cái đứa em họ thích gây chuyện này lắm, dù sao cũng là người nhà nên quan tâm hỏi một câu.
"Không, không sao. Anh họ, chúng ta về thôi?" Đường Tuy lảng tránh ánh mắt của Tạ Tư Mân, cố gắng dùng cái lưỡi bị bỏng nói rõ chữ.
Bây giờ không hiểu rõ tình hình, ở đây chỉ như ruồi không đầu, tốt nhất là tìm chỗ yên tĩnh suy nghĩ, nghĩ xem sau này nên làm thế nào.
Cố Bắc Ngạo đuổi đám đàn em đi, anh ta dẫn Đường Tuy đi về.
Đường Tuy lơ đãng theo Cố Bắc Ngạo đi về phía ngã tư, khi thấy tài xế đỗ xe trước mặt mới sững sờ.
Vì tiểu thuyết là thế giới hư cấu, cậu không nhận ra nhãn hiệu xe là gì nhưng kiểu dáng uyển chuyển sang trọng, lốp Michelin, đèn pha LED titan và hàng trăm viên kim cương, tất cả đều thể hiện đây là một chiếc xe hạng sang đỉnh cao.
Ngẩng đầu lên có thể nhìn thấy ngôi trường trung học quý tộc Saint Bilon được miêu tả trong tiểu thuyết, còn phô trương hơn cậu tưởng tượng.
Diện tích rộng lớn, tường đỏ uốn lượn dọc cả con phố dài, qua cánh cổng lộng lẫy có thể nhìn thấy đài phun nước, hồ nước và những tòa nhà kiểu lâu đài châu Âu.
Học sinh mặc đồng phục trắng viền vàng lần lượt ra khỏi trường, ngồi vào những chiếc xe sang trọng đủ loại...
Đúng là thế giới ngôn tình ngọt ngào!
"Sao thế? Đứng ngẩn ra làm gì? Lên xe coi?" Cố Bắc Ngạo thúc giục.
Đường Tuy nhìn tài xế mặc vest đang nhìn họ, cậu cố gắng giữ bình tĩnh không để lộ vẻ chưa từng thấy thế giới ngồi vào xe.
Vừa thắt dây an toàn xong, Đường Tuy đã nhìn thấy khuôn mặt mình trong gương chiếu hậu của chiếc xe sang.
Gương mặt không khác gì so với lúc đầu, mắt đào hoa, sống mũi cao, môi và đường viền hàm hoàn hảo.
Nhưng nhìn là biết đã sớm bị rượu chè làm hư hỏng, quầng thâm xấu xí, da tối màu vàng úa, đáng sợ nhất là còn nhuộm một mái tóc đủ màu giống như chổi lông gà!
Ngay cả kiểu tóc điện của Cố Bắc Ngạo và các kiểu tóc kỳ quái của các đàn em khác, trông còn không sặc sỡ đến thế.
Đường Tuy trong thế giới thực là học sinh được công nhận đẹp trai, da trắng tóc đen, đức trí thể mỹ lao đều giỏi, khí chất tươi sáng có vô số fan nữ.
Cậu thật sự không thể tưởng tượng có ngày mình xuyên sách biến thành dạng này.
Đường Tuy không nỡ nhìn thẳng, liếc mắt qua cửa kính lại thấy Tạ Tư Mân phủi bụi bẩn trên người, không biểu cảm nhấc cặp sách rời đi.
Bóng lưng cao gầy, bóng đổ dài trên mặt đất dưới ánh hoàng hôn cô độc lẻ loi.
Đường Tuy nheo mắt.
Trước đây đọc tiểu thuyết cậu không có cảm giác gì, giờ tận mắt chứng kiến cảnh được miêu tả trong sách, nhìn người cùng tuổi bị đối xử tàn nhẫn đến mức này, trong lòng mới có chút xót xa.
Người anh em này thật sự quá khổ, bây giờ chắc cũng sắp hắc hóa rồi, may là chưa làm chuyện gì quá tăm tối.
Nếu mình tìm cách giúp đỡ, biết đâu có thể khiến người này trở lại làm người tốt?
Còn nam chính, nếu giờ cải tạo tốt...
"Này, tối nay đi bar không?" Cố Bắc Ngạo đột nhiên hỏi.
"..." Đường Tuy không ngờ mới đó nhóm nam chính đã có hoạt động giải trí phong phú như vậy sau giờ học, lập tức lắc đầu.
"Sao thế? Dạo này không thích đi bar nhẹ nhàng nữa à?" Cố Bắc Ngạo khịt mũi, nhếch môi lộ ra nụ cười bá đạo tiêu chuẩn của nam chính: "Các bar khác anh không đi cùng mày được, cô ấy sẽ giận mất."
"Cái đó." Đường Tuy ngắt lời nói tự mãn của anh ta: "Anh muốn về nhà làm bài tập với em không?"
Cố Bắc Ngạo: "???"