“Đi thôi, khách đều chờ trong nhà đấy.”
Lý Phượng Anh vẫn muốn kéo cô đi về nhà, không cần biết ra sao, ra vẻ để mấy người kia đi là được, không thể không nể mặt Điền Đắc Thắng.
Điền Ninh ngoan ngoãn đi theo bà ta.
Điền Xảo Chân ở nhà đối diện trốn trong cửa, nhìn bóng lưng của cô đi về trước, bàn tay không tự chủ mà nắm chặt chốt cửa.
Mấy người Tào Chấn Hoa và Điền Đắc Thắng vẫn đứng trong sân, thấy người đi vào thì không hẹn mà cùng nhìn sang.
Điền Ninh mặc một chiếc khoác ngoài ca rô màu mận chín, quần đen giày bông đen, mái tóc không ngắn không dài buộc đuôi ngựa, cả người tỏ ra sạch sẽ khôn khéo. Cộng thêm mấy ngày nay cô hết sức điều dưỡng, đôi má trắng nõn hơi hồng hào, đôi mắt hạnh trong veo như nước, vô cùng nổi bật trong đa số cô gái nông thôn có làn da màu lúa mì.
Mặc dù cô không cười, cũng có thể tưởng tượng ra lúc cô vui vẻ sẽ xán lạn động lòng người.
Tào Chấn Hoa ngẩn người, cười xấu hổ với cô. Anh ta và Điền Xảo Chân đính hôn một năm cũng không biết nhà đối diện có cô gái đẹp như vậy, thật đáng tiếc. Cũng may là anh ta không bỏ lỡ.
Ngụy Hồng Hà cau mày quan sát trên dưới một lượt. Cô gái này không có cơ thể khỏe mạnh như Điền Xảo Chân, vóc dáng hơi cao, nhưng quá gầy, không giống tướng mạo có phúc có thể sinh được mấy đứa con. Nhưng mà, bà ta và Dương Tam Ni từng xác nhận nhiều lần. Mẹ chồng đã nói là cô gái này, chỉ cần có phúc là được, những chuyện khác thì sau này cưới về nhà vẫn có thể dạy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT