Sáng sớm tỉnh dậy gió lạnh phảng phất, Điền Ninh mở cửa phòng đã không tự chủ hắt hơi một cái, sau đó mặt không cảm xúc mà đi rửa mặt. Đêm qua có mưa tuyết nhỏ, tuyết tan kết thành băng, âm thanh đi bên trên vô cùng vang.
“Ái Hoa, Ái Dân, hai đứa dậy dọn tuyết đi, làm sạch cả sân!”
“Con biết rồi!”
Lý Phượng Anh dặn dò xong, quay đầu quan sát cô. Thấy cô vẫn mặc bộ quần áo hôm qua thì nhíu mày, nhưng không lên tiếng.
Điền Vượng Phát ngáp ngủ đi ra từ trong nhà chính, cũng lần đầu tiên nhìn cách ăn mặc của cô, lẩm bẩm: “Ninh Nhi, không phải bố bảo con thay quần áo đẹp sao? Nếu như con không có thì tìm chị dâu của con mượn đồ mặc cũng được.”
Lương Tiểu Song đang muốn ra khỏi phòng, nghe thấy lời này thì rụt chân về. Chị ta chỉ có một chiếc áo khoác dạ đẹp, đang mặc ngay trên người. Cho cô mượn mặc, vậy thì chị ta sẽ phải mặc đồ cũ.
Điền Ninh thì xem thường lời nói của ông ta, thản nhiên nhìn ông ta, cũng không thèm cười, châm chọc nói: “Đẹp hay không thì làm sao? Bố sắp đưa con lên cân bán đi rồi, con không ăn mặc đẹp vẫn sai à?
“Hừ, con có thái độ gì vậy, sáng sớm đừng chọc giận bố.”
“Tốt nhất là bố đánh con một trận, đợi người ta đến không thấy mặt, bố sẽ có thể diện thôi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT