Hôm sau Vu Thanh Sơn gọi điện về nhà, đây là thói quen lúc anh ta đi công tác.
Ở trước cửa Vu Tiểu Quân đã nghe thấy tiếng Vu Tĩnh Tĩnh nghe điện thoại, cậu nhóc nghe thấy tiếng điện thoại cúp mới đi vào.
“Anh, bố vừa gọi điện thoại, anh về trễ rồi.”
“Ồ, vậy chờ bố gọi điện lại rồi nói sau.”
Vu Tĩnh Tĩnh cười nói: “Ở trong điện thoại bố nói rằng bố quên đồ rồi...”
“Quên cái gì?”
Đôi tay Vu Tiểu Quân run rẩy, trong mắt tràn đầy sợ hãi, quên cả thở.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play