Hạ Tranh khí phách to lớn, để cô dắt tay dựa sát từ từ đi. Hạ Đông Thăng ở bên cạnh trông chừng, tránh xuất hiện bất ngờ gì. Một nhà ba người chậm rãi không gấp gáp, trong số du khách thể lực dần dần tiêu hao hầu như không còn xem như khác loài.
Bậc thang của Trường Thành với Hạ Tranh mà nói là quá cao. Điền Ninh bèn dắt tay cô bé, khi muốn lên bậc thang phải giúp một tay, đến đất bằng thì dắt tay cô bé từ từ đi, làm sao cũng tiện hơn bế.
Nhưng mà cô bé nhìn người khác đều đi tới phía trước, nhất là chân ngắn nhỏ như cô bé, lên một bậc thang cũng phải để mẹ đỡ, không kiên nhẫn mà đưa tay cho cô bế.
“Mẹ nhanh!”
“Hi Hi, chúng ta không vội, con đi vững từng bước một. Chờ con ăn nhiều cơm cao lớn trưởng thành, là có thể rất dễ dàng đi về phía trước. Bây giờ chúng ta luyện tập trước được không?”
Đứa trẻ được hai người tự tay chăm, tính cách thế nào cô vô cùng hiểu, nghiêm túc nói với Hạ Tranh thì cô bé có thể nghe lọt.
Cộng thêm Hạ Đông Thăng ở bên cạnh khích lệ: “Hi Hi tài giỏi nhất, chúng ta đi thêm một lúc, bố sẽ đưa con bước lên trước, chúng ta vượt qua họ!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT