“Xong rồi.”
Đắp người tuyết xong, gió lạnh thổi lớn hơn, Điền Ninh ra ngoài không đeo khăn quàng, cô kéo Điền Xảo Chân muốn đi về, ai ngờ vẫn chưa đi thì bên đường lại có mấy người tới.
Điền Xảo Chân ngẩng đầu nhìn, mỉm cười gọi: “Anh.”
Là Vu Thanh Sơn dẫn ba đứa con, con trai lớn và con gái thứ hai đi bên cạnh, Tiểu Mao được anh ta bế trong lòng. Anh ta gật đầu với cô ấy, như có như không nhìn về phía cô.
Điền Ninh cũng không né tránh, cô liếc nhìn một cách tự nhiên, không khác gì nhìn người đi đường bình thường.
Vu Thanh Sơn âm thầm cười, vừa nãy anh ta đã thấy coo dẫn một đám trẻ chơi đùa, cô rất thích trẻ con nhỏ sao? Chắc hẳn sau này cũng có thể thoải mái sống chung với mấy người nhà anh ta.
Nghe nói hôm qua cô ầm ĩ một trận với chị dâu, nếu như chuyện của hai người họ thuận lợi, sớm làm xong, có lẽ sẽ không để cô ở nhà chịu uất ức nữa.
“Anh, anh đi đâu đấy?”
“Hai ngày nay bố anh không khỏe, anh thay ông ấy đến thăm mộ của ông nội.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play