Cô Lãnh dẫn con trai và cháu trai cùng đi ra ngoài đã nhìn thấy hai mẹ con, đi tới.
“Cô Điền, con gái cô đã lớn như vậy, biết gọi người chưa?”
“Vẫn chưa biết đâu.”
Cô Lãnh vỗ tay muốn ôm, Hạ Tranh chần chừ không đưa tay, cơ thể nhỏ bé cũng không động đậy. Mà buổi chiều Hạ Lai la hét trên lớp học khá hoạt bát, thích cô gái nhỏ thơm tho mềm mại, cẩn thận nắm tay Hạ Tranh lắc lắc. Cô bé cũng không sợ cậu nhóc, toét miệng cười một tiếng.
“Cô Điền, em gái thật đáng yêu.”
Điền Ninh cười khẽ: “Vậy sao? Đáng tiếc con bé còn không biết nói cảm ơn anh trai đã khen.”
Hạ Lai không sợ trời không sợ đất đỏ mặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play