Tiết Lâm nhìn hết vẻ mặt của cô ta, cười nói: “Gia đình đàn anh Đàm yêu cầu rất cao, mẹ anh ấy xoi mói lắm, nhưng mà Thục Ngọc cũng nên tìm người yêu rồi. Lần trước cậu nói với tôi bộ đồ đó là người yêu cậu tặng, làm sao vẫn không đưa đi cho tôi gặp mặt chứ?”
Khương Thục Ngọc đáp một cách lắp bắp: “Ngày, ngày khác đi, sẽ có cơ hội thôi.”
Cô ta nói xong, chột dạ nhìn ngoài cửa.
Tiết Lâm cầm váy cưới trở về phòng thử đồ thay đồ của mình, sau khi đóng cửa thì nụ cười của cô ả biến mất ngay tức thì. Nếu Khương Thục Ngọc dám dẫn đối tượng ra ngoài mới lạ đấy. Sau khi cô ả thuyên chuyển đã nghe nói tin đồn của cô ta. Cô ả vô cùng hài lòng về tình hình do một tay cô ả tạo ra. Dù sao nếu ban đầu không phải do cô ta lắm mồm, để lộ vai trò của cô ả trong chuyện của Đàm Khải, Điền Ninh cũng sẽ không nghi ngờ.
Huống chi, vốn dĩ Khương Thục Ngọc cũng không phải là loại người tốt lành gì. Con kiến hôi như vậy làm sao xứng ngồi ngang hàng với cô ả chứ?
Lựa chọn xong váy cưới thì bọn họ rời khỏi studio. Trên trời có không ít bông tuyết đong đưa rơi xuống, Tiết Lâm và Khương Thục Ngọc đều đang tìm vị trí xe buýt. Bọn họ không đạp xe đạp, mắt thấy tuyết rơi lớn, một chiếc xe taxi đi ngang qua bên cạnh, tài xế hơi dừng lại.
“Đồng chí, đi đâu thế? Lên xe cho tiện?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play