Sáng sớm hôm sau, lúc Điền Ninh tỉnh lại đã trời sáng choang. Cô theo bản năng sờ giữa giường lớn, trống không, cô đoán Hạ Tranh đã sớm bị bế đi, cô để bản thân tỉnh táo một lát mới đứng dậy rửa mặt.
Hạ Đông Thăng đang bế Hạ Tranh tắm nắng ở phòng khách, nhìn thấy cửa phòng ngủ mở ra thì nghiêng đầu nhìn sang. Anh còn chưa mở miệng nói chuyện, bà cụ Tôn và ông cụ Tôn xuống lầu đi dạo đã trở lại.
“Ninh Ninh dậy rồi à.”
“Bà ngoại, hai người đều về rồi.”
Bà cụ Tôn cười ha ha gật đầu: “Đúng vậy, Đông Thăng nói tối qua Hi Hi khóc cả đêm đều do cháu dỗ, cháu nên ngủ thêm một lúc.”
Hạ Tranh sẽ không khóc cả đêm, sau khi ăn no thì thời gian ngủ còn dài hơn ban ngày.
Tai Điền Ninh nóng lên, liếc nhìn anh. Anh đang nghiêm túc chọc Hạ Tranh: “Hi Hi, nhìn lá cây bên ngoài có đẹp không? Chờ mùa xuân bố đưa con đi xem hoa được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT