“Mẹ?”
Hạ Đông Thăng nhắc nhở một tiếng, Lý Phượng Anh mới phục hồi lại tinh thần.
Trong phòng ngủ, Điền Ninh đang nằm, bà cụ Tôn cẩn thận nhìn đứa nhỏ. Bé gái đã phát triển, không còn nhăn nheo như lúc mới sinh, làn da vừa trắng vừa mềm, tóc đen bóng tươi tốt. Dù cô bé đang ngủ nhưng bà ấy vẫn có thể nhìn thấy đôi mắt hai mí của cô bé.
“Đẹp, con bé giống với Ninh Ninh!”
Bà cụ Tôn nói xong thì lấy tiền lì xì gặp mặt cho đứa nhỏ. Lý Phượng Anh chậm một bước, sờ vào túi áo.
“Thông gia, bà nhìn xem, đứa bé giống Ninh Ninh quá, trông đẹp hơn nhiều so với nông dân chúng ta, trẻ con nhà ai vừa mới sinh đã trắng như thế chứ!”
“Là trắng, là trắng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT