Hai bên cũng chỉ nói chuyện xã giao, bàn đến công việc của Hạ Đông Thăng và Điền Ninh, thu hoạch trong nhà, thời tiết rồi không còn gì nhiều để nói nữa, không sôi nổi bằng khi ở nhà họ Tôn.
Lý Phượng Anh đổi đề tài: “Giờ hai đứa không khiến người ta lo lắng nữa rồi, giờ chỉ bận lo chuyện tìm vợ cho Vệ Tinh thôi. Từ khi thằng bé về đã gặp hai cô rồi, nhưng chẳng chịu nói có định kết hôn hay không, làm mẹ sốt hết cả ruột.”
Điền Ninh bật cười: “Bọn con cũng chẳng khiến ai phải lo lắng, tự tìm rồi thành thôi.”
Hạ Đông Thăng cũng cười: “Vệ Tinh là lính xuất ngũ, không biết bao nhiêu người mơ ước, không cần vội quá đâu ạ.”
Hai người kẻ xướng người họa, không cho bà ta có cơ hội chen vào.
Chỉ có Điền Vệ Tinh là cảm thấy xấu hổ, lẩm bẩm: “Em không vội kết hôn đâu, chỉ có mẹ vội thôi. Em nói rồi, đợi thêm vài năm nữa kết hôn cũng chưa muộn mà.”
“Haizz! Đợi thêm vài năm nữa thì con gái cùng tuổi với con đã lấy chồng có con hết rồi, mấy cô nhỏ tuổi hơn còn chê con lớn tuổi, có phải con không muốn lấy vợ nữa phải không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play