Sắc mặt Hạ Đông Thăng lạnh lùng: “Bố, bố hỏi như vậy là định chi tiền cho Ninh Ninh sắm của hồi môn sao? Nhà chúng con ở tỉnh vẫn còn thiếu một chiếc tủ lạnh.”
Tôn Kế Vĩ đứng bên cạnh vui vẻ, khoác vai Hạ Minh Huy thúc giục: “Tôi đã nói mà, sao con trai cậu lấy vợ mà chỉ đưa có hai mươi tệ thì ra là đang chờ ở đây. Nếu cậu mua tủ lạnh cho hai đứa thì tôi có phiếu này, cậu không cần lo lắng!”
Sắc mặt Hạ Minh Huy không vui, vì thẹn với nhà họ Tôn nên ông ta mới tôn trọng cha mẹ vợ. Thế nhưng chẳng những Hạ Đông Thăng lạnh nhạt với ông ta mà đến cả cô con dâu vừa vào cửa là Điền Ninh cũng mặt nặng mày nhẹ với Phạm Thu Nguyệt. Ai cũng không coi họ là bậc người lớn mà tôn kính, thế thì làm sao được?
“Tôi... Tôi chỉ hỏi vậy thôi, làm gì có cô gái nào không có của hồi môn chứ?”
Điền Ninh liếc mắt nhìn Hạ Tuyết Doanh đang vui sướng khi người gặp họa và Phạm Thu Nguyệt đang tràn đầy chờ mong, lạnh nhạt nói: “Không phải cô gái nào cũng có của hồi môn, cũng không phải cô gái nào cũng sắm được của hồi môn cho mình trước khi cưới. Bố mẹ con không cho không có nghĩa là con không có. Nếu bố cảm thấy không có của hồi môn thì là mất mặt, vậy bố bỏ tiền tổ chức thêm một đám cho chúng con đi, con đảm bảo sẽ mang theo một xe của hồi môn, máy may xe đạp đều đầy đủ hết khiến bố nở mày nở mặt.”
Muốn xem của hồi môn, chẳng lẽ không bỏ ra chút gì, ít nhất cũng phải có vé vào cửa chứ?
Hạ Đông Thăng nhịn cười, nghiêm túc đáp: “Đúng vậy, bố à, con nghĩ mấy người họ hàng nhà mình cũng nên gặp một lần, đừng để sau này họ lại nghĩ rằng chúng ta không biết lễ nghĩa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT