Lời nên nói đã nói trên đường trở về, nhưng hai người cần phải ở đây hiểu rõ nhau một lúc mới hợp tình hợp lý hơn. Thế là Điền Ninh cũng không vội đi ra ngoài, dựa theo nguyên tắc hiểu rõ đối phương hơn nên cô vẫn tổng điều tra hộ khẩu.
“Sao em lại chưa từng gặp em gái anh, em ấy không thường tới nhà bà Tôn sao?”
Hạ Đông Thăng gật đầu: “Năm mới con bé qua bên kia, không tới nhà bà ngoại với anh, gần đây cũng đi làm trong xưởng. Em ấy từng đến một lần thì ở lại vào buổi sáng, nhưng lúc đó em đang đi làm nên là không gặp.”
Điền Ninh thật sự vẫn chưa gặp.
Anh lại nói cụ thể về cha và mẹ kế của anh. Nói tóm lại, cha Hạ làm con rể và làm cha, không gánh nổi sức ép của cha mẹ vợ đầu, cũng không trông coi nổi anh, mà mẹ kế càng không có quyền để ý.
“Nhiều năm qua bà ta toàn nuôi thả anh. Trước đây ông nội còn sống, cũng không để bà ta quản lý anh, chúng ta... Sau này em không cần lo, chúng ta không ở chung với họ.”
Mặc dù cách lúc kết hôn rất sớm, nhưng Hạ Đông Thăng vẫn bảo đảm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT