Hạ Đông Thăng đi tới trước cửa nhà họ Điền, sau sáng sớm người trong thôn đều sẽ mở cổng, anh đứng ngoài cổng là có thể thấy tình hình bên trong. Lý Phượng Anh đang dỗ cháu trai ở trong sân, gặp bác Vu bưng bát đi ra xông cửa, hai người vừa nói chuyện vừa đùa đứa bé.
Lý Phượng Anh nhìn thấy anh, nụ cười không tự chủ mà phai nhạt, lát sau lại đầy vui vẻ nhiệt tình mà chào hỏi.
“Đông Thăng, cháu đi đâu đấy?”
Hạ Đông Thăng cười nhẹ: “Thím, cháu tìm cô giáo Điền, cô ấy bảo hôm nay muốn vào thành phố mua sách. Trước đó nhờ cháu hỏi hộ, giờ cháu tới nói với cô ấy một tiếng.”
Từ đêm tóm cha con Tào Phúc Nguyên, hành động lặng lẽ của anh mà Điền Ninh cũng có thể hiểu, trong lòng Hạ Đông Thăng đã có một sự vui vẻ được giấu kín. Lời nói hôm nay của anh thật thật giả giả, chỉ có vào thành phố là thật, nhưng cô sẽ không vạch trần.
Lý Phượng Anh “ồ” một tiếng bày tỏ đã hiểu, lát sau lại khó hiểu nói: “Điền Ninh đã đi rồi.”
Nụ cười của Hạ Đông Thăng cứng đờ: “Cô ấy đi lúc nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play