Điền Vệ Tinh cũng đi lên giảng hòa: “Mẹ, mẹ đừng khóc nữa. Chị con hiểu chuyện nhất, không phải chị ấy giận mẹ mà chỉ là ngại xin lỗi với mẹ thôi. Con nói thay chị ấy. Mẹ, mẹ muốn đánh muốn mắng thì cứ nhắm vào con. Chị con đã là cô gái lớn, không thể đánh, mẹ đừng so đo với chị ấy nữa.”
Điền Vượng Phát than thở: “Ninh Nhi, con xem em trai con, thằng bé hiểu chuyện hơn cả con.”
“Vệ Tinh à...”
Lý Phượng Anh cảm động kéo tay con trai, nhìn sắc mặt của cô dần dần dao động, khổ sở nói: “Ninh Nhi, khi con còn bé mới vừa sinh ra giống như mèo con vậy, mẹ muốn bế con thì bà nội con cũng ngăn không cho bế. Bây giờ con cũng không thân thiết với mẹ...”
Bà ta nói xong, rất đau lòng mà về phòng trong nằm.
Mọi người đứng một lúc, vẫn là ánh mắt khiển trách cô.
Điền Vệ Tinh kéo cô về phòng: “Chị, chờ lát nữa em khuyên mẹ. Chị đừng tranh chấp với mẹ, em thấy mẹ không giống có chuyện.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT