Dạy dỗ xong, Lý Phượng Anh sai Lương Tiểu Song đi làm một bát trứng chần nước sôi cho Điền Vệ Tinh, cũng không truy xét tiền trong tay cậu ta đều tới từ đâu, dịu dàng hỏi: “Vệ Tinh, lần sau con không được như vậy nữa, nếu trèo lên xe chở than gặp phải gì thì sao?”
Điền Vệ Tinh cười ha ha: “Mẹ, con biết rồi.”
“Con biết là được, con xem lần này còn để nhiều người đi tìm con như vậy, xem như ai cũng có lòng. Bằng không, chắc con sẽ hù chết mẹ con!”
Lý Phượng Anh vẫn rất sợ.
Điền Vệ Tinh cười hí hửng giải thích: “Mẹ, con cũng không phải trẻ con nữa, anh Thanh Sơn còn khen con đấy. Anh ấy nói con to gan dám ra ngoài, còn nói nếu như con thật sự muốn ra ngoài thì đợi đến lúc gọi nhập ngũ thử xem có thể đi làm lính không, cũng có được thêm kiến thức. Mẹ, mẹ nói con có thể đi làm lính không?”
“Hả? Thật sao?”
Điền Vệ Tinh liên tục gật đầu, rất đắc ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play