Dương Tam Ni cho rằng đây là ám thị của con gái, chuyện tới nước này họ cũng chỉ có thể làm tới cùng, kiên quyết không thể thừa nhận. Bà ta quay người đánh nhau với Ngụy Hồng Hà, hai mẹ con cùng đánh một người, đương nhiên bà ta không phải đối thủ.
Thôn trưởng chậm rãi chạy tới, vội vàng bảo người ta tách họ ra: “Không được đánh nữa, ai còn đánh thì trừ điểm công của người đó! Tất cả tản ra! Về nhà nấu cơm đi, đừng xem náo nhiệt nữa!”
Đám người xem náo nhiệt không chịu rời đi, nhưng hơi tản ra để thôn trưởng đi vào hướng dẫn làm việc. Mà phía sau thôn trưởng còn có một người đi theo, là Vu Thanh Sơn không mang vẻ mặt gì.
“Thanh Sơn, anh nghe em nói, họ đều nói linh tinh! Em thật sự không nhớ gì hết!”
Vu Thanh Sơn nhìn xung quanh một vòng, không dao động mà hỏi: “Bây giờ cô bảo tôi tin cô thế nào?”
Giọng điệu của anh ta không dứt khoát, trong lòng Tào Xuân Lệ dâng lên chút hy vọng, cô ta bèn lăn lê bò lết đứng dậy muốn kéo tay anh ta, khóc sướt mướt giải thích: “Thanh Sơn, nhà Tào Chấn Hoa rảnh rỗi đi gây sự, em vốn dĩ không biết là chuyện gì. Thanh Sơn anh tin em, em vì con mà không cần đến mạng sống, sao có thể làm ra những chuyện không biết xấu hổ đó đúng không?”
Vu Thanh Sơn tránh tay của cô ta, lạnh lùng nói: “Không có lửa làm sao có khói, chuyện này rốt cuộc là thế nào, tôi sẽ tra rõ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT