“Tôi cảm thấy một lần vay nhiều như vậy đương nhiên phải trả rồi, tốt nhất là trả thêm lãi nữa…” Văn Tinh Trạch thật sự muốn khống chế cái miệng của mình nhưng tiếc là đã muộn rồi.
Người đàn ông gật đầu tán đồng: “Không tệ. Tiền lãi gấp đôi tiền gốc thì sao?”
Ban đầu Văn Tinh Trạch còn tưởng rằng người đó là Bồ Tát sống phổ độ chúng sinh, giờ thì đúng là muốn khóc, này là vay nặng lãi hả? Cậu trả lãi bốn mươi nghìn chip kiểu gì giờ.
Văn Tinh Trạch: “... Tôi cảm thấy chuyện này vẫn có thể thương lượng lại một chút!”
Người đàn ông không nói lời nào mà chỉ mím môi quay mặt đi, không nhìn thẳng vào Văn Tinh Trạch nữa. Bả vai người đó hơi run lên như là đang cười.
Cảnh tượng này lại khiến Văn Tinh Trạch cảm thấy quen thuộc khó nói. Chẳng lẽ là Trì Yến? Tuy rằng không phải không có khả năng nhưng nơi này là một vũ trụ khác mà.
Hôm nay Trì Yến có công việc khác, hình như liên quan đến việc tuyển diễn viên cho "Một ngày", đã rời khỏi nhà từ rất sớm nhưng mười hai giờ trưa anh có gửi WeChat nhắc Văn Tinh Trạch phải ăn cơm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT